“Ơ” là một từ cổ, ngày nay rất hiếm gặp trong giao tiếp thông thường nhưng lại là một phần ký ức của nhiều gia đình ở nông thôn Nam Bộ. “Cái ơ” là một vật dụng nhà bếp, dùng để đựng nước hoặc các loại chất lỏng khác. Nó có hình dáng giống như một cái bình nhỏ, bụng phình to, cổ thắt lại và miệng loe ra, thường được làm bằng đất nung hoặc gốm sứ.
Giá trị văn hóa và công dụng: Trước khi có bình nhựa, bình thủy, “cái ơ” cùng với “cái om”, “cái khạp”, “cái lu” là những vật dụng chứa nước không thể thiếu. Người ta dùng “ơ” để đựng nước mắm, đựng rượu, hoặc đơn giản là đựng nước mưa để uống. Hình ảnh cái ơ nước mưa mát lạnh đặt ở góc nhà là một hình ảnh rất đỗi bình yên và thân thuộc của làng quê xưa.
Phân biệt: Cần phân biệt “cái ơ” với “cái tô” (dùng để ăn canh, hủ tiếu) dù phát âm có phần giống nhau ở một số vùng. “Cái ơ” là đồ đựng chất lỏng, có cổ thắt lại.
Có nhiều nơi hiểu cái ơ là cái nồi
Bình luận