Những năm đầu thế kỷ 19, tận dụng nguồn nguyên liệu có sẵn là tôm đất, tôm bạc, người dân xứ Gò Công – Tiền Giang đã tìm cách chế biến ra một loại mắm có thể bảo quản được lâu trong gia đình gọi là mắm tôm chà.
Hiện tại, không ai biết được ông tổ của nghề làm mắm tôm chà là ai nhưng mỗi gia đình làm mắm ở Gò Công đều có những bí quyết rất khác nhau. Nhìn chung, cách làm loại mắm này có đặc điểm cơ bản là lấy nguyên liệu là từ những con tôm đất, tôm bạc nhiều gạch son, sống trong sông, trong ruộng.
Muốn làm ra loại mắm ngon thì phải chọn con tôm còn sống, nhảy soi sói. Tôm phải rửa sạch, cắt đầu, chân, mắt, râu bỏ đi, rửa sạch rồi ngâm vào rượu nếp ngon khoảng vài chục phút. Sau khi vớt tôm ra, cắt phần đầu tôm lần nữa, rửa lại thật sạch và để cho ráo nước. Khi tôm đã thật ráo nước, cho vào cối đá giã thành bột chung với đường, muối, tỏi, ớt tươi. Những công đoạn này phải làm thật nhanh và liên tục trong lúc tôm còn tươi. Sau đó dùng rổ bằng tre để chà lấy phần thịt nhuyễn của tôm đem trộn gia vị rồi lại tiếp tục đem phơi nắng. Tùy theo nắng ít nhiều mà phơi trong khoảng từ 10 ngày tới nửa tháng. Cứ nửa tiếng một lần người thợ làm mắm phải khuấy lại cho thật đều tay để mắm tiếp xúc với ánh sáng mặt trời. Công đoạn này vô cùng cầu kỳ, tùy trời nắng yếu hay gắt mà phải quậy trộn cho đều. Khi nhìn thấy mắm tôm đặc sệt lại, có màu gạch tôm là mắm đã chín. Tiếp tục cho mắm vào rây bột để lấy phần thịt bột tôm, loại bỏ xác tôm thêm một lần nữa. Sau đó đem phơi nắng cho nước sóng sánh màu gạch thì đã hoàn tất công đoạn làm mắm tôm chà.
“Hỡi ai xuôi ngược sông Tra
Ghé ăn bánh hỏi, mắm tôm chà Gò Công”